Wednesday, April 17, 2013



Hòa Bình : 5 NĂM,LÀM ĐƯỢC ĐÉO GÌ

Vươn ơi, bọn anh buồn quá.

Bọn anh đã đặt rất nhiều hy vọng vào chú, à mà không phải, chính xác là đặt rất nhiều hy vọng vào ca của chú, vậy mà chú, à không phải, ca của chú làm bọn anh thất vọng quá.

Haiza, bây giờ bọn anh cũng chả biết trách ai.

Đã có lúc bọn anh từng mơ mộng, giá như chú có thêm tý chữ, tý lẻo mép như thằng Kiên Đắc thì còn gì bằng, chúng mình hợp đồng tác chiến hẳn đã có một phiên tòa trong mơ. Khi đó bên trong tòa, trước vành móng ngựa chú dõng dạc tuyên bố mình vô tội, dõng dạc lên án chính quyền, biến phiên tòa xử chú thành diễn đàn kết tội chính quyền, khác nào Phuxich bên Tiệp hay Phiden  bên Cu Ba ngày xửa ngày xưa. Ở bên ngoài có bọn anh tiền hô hậu ủng, cùng mấy chú Nguyễn Giang, Mặc Lâm, em Trà My … cũng sẵn sàng sát cánh kề vai. Và dân oan Văn Giang, Dương Nội của bọn anh đằng đằng sát khí, biểu ngữ, hình nộm, gạch đá, gây gộc tưng bừng… Chẹp chẹp, ôi, viễn cảnh đẹp biết bao, nhưng … giấc mơ chỉ là giấc mơ…Nói ra cho vui thế thôi, bởi chú thực chỉ là một thằng chân đất mắt toét, mới bước lên hàng trung gia nhờ chút lao lực và mánh lới vặt. Chuyện chính trị, tư tưởng mà nói với chú quả là chuyện hoang đường. 

Nói thế không phải là bọn anh chỉ mơ hão đâu Vươn, đã có lúc bọn anh phong chú làm anh hùng, như là một phép thử để khởi đầu cho ước mơ ấy. Nhưng hiệu ứng của phép thử ấy yếu quá Vươn ạ, chú không có cái “phom” anh hùng, giống như người không có duyên điện ảnh vậy, có ép mấy cũng chẳng thể vào vai. Nên phép thử ấy chết yểu.  Bọn anh phải trở về với thực tại thôi.

Bọn anh đã từng nín thở theo dõi từng hành vi của chú trong phiên toà, để rồi chút hy vọng mong manh cuối cùng vào chú tan biến nốt khi chú thành khẩn khai báo và cúi xin hưởng lượng khoan hồng. Với bọn anh chú hoàn toàn trở thành một con số 0 to tướng.

Kỳ vọng của bọn anh đành phải chuyển hướng đặt cả vào … hội đồng xét xử.

Bọn anh chuẩn bị cả rồi. Bất luận diễn biến phiên tòa ra sao, thái độ của chú trong í hung hăng, hay điềm tĩnh, hay hèn hạ thế nào thì bọn anh cũng đã sẵn có 2 phương án. Trong cả 2 phương án ấy chú đều sẽ lại trở thành anh hùng. Thế mới tài.

Phương án 1 là chú trắng án hoặc có án nhưng được tha bổng, tóm lại là không phải ngồi tù. Dĩ nhiên một kẻ vì tiếc của, vì không hiểu luật pháp, vì nóng quá hóa điên như chú dám máu me bom súng chống lại chính quyền mà chính quyền bó tay không làm gì được thì là anh hùng chứ còn gì nữa, logic của bọn anh nó là như thế. Sẽ có ăn mừng, Vươn ạ, rất tưng bừng hoành tráng, bọn anh sẽ tung hô chú, thậm chí còn có cả diễn văn nữa đấy, bọn anh soạn sẵn cả rồi. Nhưng cũng phải nói cho sòng phẳng thế này, làm thì làm chung vậy, nhưng chuyện gì ra chuyện đấy, nói cho nhanh, nhà chú mừng là mừng cho chú, còn bọn anh mừng là cho … thắng lợi của bọn anh. Chú nên hiểu điều này kẻo chú lại tưởng chú anh hùng thật thì bọn anh là CLG?

Nhưng bọn anh thật, phương án ấy bọn anh cho chưa phải là tối ưu. Bởi vì chú được tha, ăn mừng xong, hò hét được vài ngày là hết chuyện. Lỡ không có thằng nào làm chuyện điên điên khùng khùng nữa thì bọn anh … ngồi không à?

Nên bọn anh không thích bằng phương án 2, là phương án chú bị phạt tù … thật nặng. Chú đừng giật mình, cứ bình tĩnh nghe bọn anh nói hết đã. Tuy là tội "giết người" thật đấy, nhưng tử hình hay chung thân chú thì không mong rồi, vì thứ 1 là trong vụ này chính quyền cũng thừa nhận có cái sai, thứ 2 là chú lại ngoan ngoãn thành khẩn, thứ 3 là hậu quả chú gây ra không quá nặng nề. 20 năm Vươn ạ, bọn anh dự 20 năm là con số đẹp. Chú đừng buồn vì quân tử dám làm thì dám chịu, phải không Vươn? Chú cũng đừng buồn vì khi đó bọn anh luôn bên cạnh chú, phía ngoài nhà tù, luôn nhắc đến chú, ngợi ca chú. Thỉnh thoảng bọn anh lại kéo nhau đi thăm chú. Rồi thì ngày lại ngày các dân oan Dương Nội, Văn Giang của bọn anh, lại sát cánh cùng Nguyễn Giang, Mặc Lâm, Trà My … and so on… sẽ đấu tranh cho chú. Chú không ở lâu trong tù thì lấy gì để bọn anh đấu tranh, hả? Coi như chú hy sinh vì nghĩa lớn đi. Vợ con chú bọn anh sẽ lo. Việc quyên góp lập quỹ bọn anh rất thành thạo. Cô Thương nhà chú cũng chả phải tay vừa. Quỹ ấy bọn anh chỉ dùng đi lại, liên hoan trà thuốc chút đỉnh gọi là, còn thì gửi cô Thương tất, chụp hình ủy nhiệm chi hay biên nhận có chữ ký của cô Thương đưa lên anh-tec-net minh bạch. Chú cứ yên tâm. Trong 20 năm ấy thế nào rồi cũng có những vụ biểu tình này, khiếu kiện kia … khiến bọn anh tạm quên chú, nhưng vãn chuyện là bọn anh lại nhớ đến chú. Chú lúc nào cũng ở trong ấy chứ có chạy đi đâu, có phỏng? 20 năm tù vì chống chính quyền, quá đủ để chú trở thành anh hùng. 20 năm thì bọn anh sẽ tha hồ nói. 20 năm thì bọn anh nói gì chả được. Chú sẽ là nhân tố để bọn anh bám vào mà đấu tranh lâu dài…lâu dài … lâu dài…

Vì thế cho nên, hết nín thở chờ xem thái độ của chú, bọn anh lại nín thở chờ vào kết quả phiên toàn. Bọn anh thậm chí không dám dự đoán, chỉ dám tiếp tục chửi bới chính quyền và gào lên đòi chú trắng án. Để làm gì chú biết không? Để nếu lỡ chẳng may chú trắng án thật thì ta sẽ tiến hành phương án 1, bằng không thì làm cho chính quyền càng ghét, có khi lại tống luôn chú vào phương án 2 của bọn anh, hehe.

Nhưng, công tố viên đề nghị mức án chú 5, 6 năm, bọn anh đã vô cùng thảng thốt, cái mức án đề nghị thật chả đâu vào với đâu. Trong suy nghĩ của bọn anh chưa từng nghĩ đến điều này. Bọn anh chỉ còn biết thầm mong lời tuyên án sẽ hoàn toàn trái ngược.

Và, hỡi ôi, tòa tuyên án, tất cả đã sụp đổ.

Đã chống thì chống cho chót, bọn anh cũng cố gắng hót lên vài tiếng cho đỡ quê. Chuyện thì đã rồi, thôi thì cứ phải nói 5 năm cũng là quá nặng, chứ tình thật thì nặng nặng cái … Chú thế là may bỏ mẹ rồi. Nhìn cái mặt chú giãn ra khi tòa vừa dứt lời tuyên án bọn anh thật … nghẹn mẹ chả biết phải nói thế nào.

5 năm, ôi chao, bọn anh ghét con số đó quá. 5 năm trừ 1 năm tạm giam còn 4, 4 năm cải tạo tốt còn 3. Thời gian thấm thoắt thoi đưa, 3 năm vèo phát chú ra mất rồi.

Bọn anh buồn quá, Vươn ơi

5 năm, làm được đéo gì.

Nguồn
Hòa Bình

Tuesday, February 12, 2013

Kathy Acker






Kathy Acker   sinh Ngày 18 tháng 4 1947 -  mất ngày 30 Tháng 11 năm 1997) một tiểu thuyết gia Mỹ thử nghiệm, punk nhà thơ, nhà viết kịch, nhà viết tiểu luận, nhà văn nữ quyền hậu hiện đại quan hệ tình dục dương

Kathy Acker nhận được bằng cử nhân từ Đại học California, San Diego vào năm 1968,cô đã làm việc tại Đại học Thành phố New York trong Classics, chuyên trong tiếng Hy Lạp, và còn đã làm nhân viên tập tin, thư ký, vũ nữ thoát y, và nghệ sĩ biểu diễn khiêu dâm. Trong những năm 1970, cô thường xuyên di chuyển qua lại giữa San Diego, San Francisco và New York.


Kathy Acker đã được liên kết chặt chẽ với phong trào nhạc punk của những năm 1970 và 80 bị ảnh hưởng nhiều của nền văn hóa trong và xung quanh Manhattan.

tiểu thuyết  Acker xuất hiện trong dòng văn học ngầm York mới mẻ đang phát  giữa thập niên 1970.
Năm 1984 cô, công bố  cuốn tiểu thuyết Blood and Guts trong High School. Từ đây Acker liên tục cho in rát nhiều tiểu thuyết,

Acker
chịu ảnh hưởng của các nhà thơ và nhà văn Mỹ (các nhà thơ Black Mountain, đặc biệt là Jackson Mac Low, Charles Olson, William S. Burroughs), và phong trào Fluxus, cũng như các lý thuyết văn học, đặc biệt là nam nữ bình quyền Pháp và Gilles Deleuze.

 Trong công việc của mình, cô kết hợp đạo văn, cắt-up kỹ thuật, nội dung khiêu dâm, tự truyện, tính cách và bài luận cá nhân để kỳ vọng làm tiêu tan những gì tiểu thuyết nên được.  (hình như ở VN nhóm Mở miệng cũng có đạo biểu làm kiểu này với thơ)

Acker thừa nhận chức năng trình diễn của ngôn ngữ trong việc thu hút sự chú ý đến sự bất ổn của bản sắc phụ nữ , song song tạo ra nhân vật và persona tự truyện và thử nghiệm với các đại từ, xáo trộn cú pháp thông thường.




Trong Tưởng nhớ Identity, Acker thu hút sự chú ý để phân tích phổ biến của cuộc sống Rimbaud và âm thanh và Fury, xây dựng hoặc tiết lộ danh tính xã hội và văn học. Mặc dù cô ấy đã được biết đến trong thế giới văn học để tạo ra một phong cách hoàn toàn mới của văn xuôi nữ quyền và cho tiểu thuyết tính vượt của cô, cô cũng là một punk và biểu tượng nữ quyền miêu tả tận tâm của các nền văn hóa khác, ý chí mạnh mẽ của phụ nữ, và bạo lực.



 , Acker kết hôn hai lần, và mặc dù hầu hết các mối quan hệ của cô với nam giới, cô đã công khai lưỡng tính ít nhất là một phần của cuộc đời trưởng thành của mình. Năm 1979, cô đã giành được giải thưởng xe đẩy cho truyện ngắn của cô "thành phố New York vào năm 1979

Cơ t
nhiều  tranh cãi của công việc của Acker vay mượn rất nhiều từ phong cách thử nghiệm của William S. Burroughs và Marguerite Duras. Cô thường xuyên sử dụng hình thức cực đoan của tác phẩm mô phỏng và thậm chí cả kỹ thuật cắt-up Burroughs, trong đó có 1 vết cắt đoạn văn và câu thành nhiều mảnh và sắp xếp lại chúng một cách ngẫu nhiên.  Trong những văn bản của cô, cô kết hợp các yếu tố tiểu sử, quyền lực, tình dục và bạo lực. Thật vậy, các nhà phê bình thường so sánh văn bản của Alain Robbe-Grillet và Jean Genet. Các nhà phê bình đã nhận thấy các liên kết đến Gertrude Stein và nhiếp ảnh gia Cindy Sherman và Sherrie Levine. Tiểu thuyết của Acker cũng thể hiện niềm đam mê với và nợ nần một hình xăm.

. Hầu hết các nhà phê bình công nhận  Acker thao tác  tay nghề rất cao trong  các văn bản ăn cắp ý tưởng từ các nhà văn Charles Dickens, Marcel Proust, và Marquis de Sade.





Trong khi một số lời khen ngợi cô ấy để lộ một xã hội tư bản chủ nghĩa chê phụ nữ sử dụng sự thống trị của tình dục như một hình thức quan trọng của sự áp bức, những người khác cho rằng cực đoan và thường xuyên sử dụng các hình ảnh tình dục bạo lực nhanh chóng trở nên tê liệt và dẫn đến làm giảm sự hiển diện của phụ nữ. Mặc dù có những lời chỉ trích lặp đi lặp lại, Acker vẫn thách thức các cơ cấu quyền lực phallogocentric của ngôn ngữ, văn học không chỉ thử nghiệm với cú pháp và phong cách, mà còn phải mang lại tiếng nói cho các đối tượng im lặng là điều cấm kỵ vẫn bị gạt ra ngoài lề gồm các chủ đề gây tranh cãi như hiếp dâm, phá thai, loạn luân, khủng bố, nội dung khiêu dâm, bạo lực đồ họa, và nữ quyền


Acker xuất bản cuốn sách Chính trị, đầu tiên của mình,vào năm 1972.
Mang lại danh tiếng trong bối cảnh nhạc punk New York.  Mặc dù bộ sưu tập các bài thơ và tiểu luận đã không thu được nhiều sự chú ý quan trọng của  công cộng,
 .

Năm 1979 Acker giành được một giải thưởng xe đẩy cho truyện ngắn của cô "thành phố New York vào năm 1979
tuy không nhận được sự chú ý quan trọng, Cùng năm đó, Acker xuất bản một chapbook có tiêu đề Xin chào, tôi là Erica Jong.


Acker đã viết kịch bản cho nhiều bộ phim năm 1983, đạo diễn bởi Bette Gordon với các diễn viên trong đó có Nan Goldin, Will Patton, và Luis Guzmán.

các tác phẩm Blood and Guts High School của Acker xuất bản vào năm 1984 là một trong những khám phá cực đoan nhất của tình dục và bạo lực. Vay từ các văn bản khác, Nathaniel Hawthorne The Scarlet Letter, Blood và chi tiết Guts những kinh nghiệm của Janey Smith, một quan hệ tình dục nghiện và bệnh tật người đang ở trong tình yêu với một người cha bán cô làm nô lệ. Nhiều nhà phê bình chỉ trích cho là hạ thấp phẩm giá đối với phụ nữ, và Đức cấm nó hoàn toàn. Acker công bố phán quyết của tòa án chống lại Blood and Guts High School ở Hannibal Lecter,
 

Năm 1984 Acker công bố cái chết của tôi My Life Pier Paolo Pasolini và một năm sau công bố Algeria: A Series invocations . Năm 1986, cô xuất bản Don Quixote, một một trong những cuốn tiểu thuyết của cô nổi tiếng. Trong phiên bản cổ điển của Miguel de Cervantes Acker, Don Quixote trở thành một phụ nữ trẻ bị ám ảnh với lý thuyết hậu cấu trúc, đưa nó lên một tầm cao hư vô. Hơn nữa, điên rồ của Don lý do tại sao cô ấy đi lang thang các đường phố của St Petersburg thành phố New York đã được gây ra từ việc phá thai. Cô nhận ra những lời nói dối và giả trên thế giới, tin trong không có gì và liên quan đến nhận dạng như là một cấu trúc hư cấu internalized. Diễu hành xung quanh thành phố New York và London với con chó St. Simeon của mình, những người phục vụ như Sancho Panza cô, Don Quixote tấn công xã hội phân biệt giới tính trong khi đồng thời giảm phát những truyền thuyết nữ quyền.


Acker xuất bản Empire của (US) vào năm 1988 và được coi là một bước ngoặt trong viết lách của mình. Trong khi cô vẫn còn vay mượn từ các văn bản khác, bao gồm cả Mark Twain Những cuộc phiêu lưu của Huckleberry Finn, đạo văn là ít rõ ràng hơn. Tuy nhiên, một trong những plagiarisms gây nhiều tranh cãi của Acker là từ văn bản 1984 của William Gibson "Neuromancer" trong đó Acker tương đương mã với cơ thể phụ nữ và ý nghĩa quân sự của nó. Cuốn tiểu thuyết này được đưa ra từ tiếng nói của hai kẻ khủng bố, ghét cay ghét đắng, 1/2 robot của con người và một nửa là người, và Thivai người yêu của mình. Câu chuyện diễn ra trong những tàn tích mục nát của một Paris sau cách mạng. Giống như các công trình khác của cô, Empire của (US) bao gồm đồ họa bạo lực và tình dục. Tuy nhiên, nó quay về hướng mối quan tâm của nhiều ngôn ngữ hơn so với các tác phẩm trước đây của cô. Năm 1988, cô cũng xuất bản Madness Literal: Ba Tiểu thuyết bao gồm 3 công trình được công bố trước đây: Florida dựng lại và làm giảm 1948 phim John Huston của noir cổ điển Key Largo vào chính trị cơ sở tình dục của mình,  mối quan hệ của một người phụ nữ trẻ  khai thác tình dục trong khi đi nghỉ , và cái chết của tôi My Life Pier Paolo Pasolini cung cấp một cuốn tự truyện hư cấu của nhà làm phim người Ý, trong đó ông giải quyết vụ giết người của mình.


Từ năm 1990 đến năm 1993 Acker xuất bản bốn cuốn sách: Tưởng nhớ để nhận dạng (1990), Hannibal Lecter, My Father (1991), Chân dung của một mắt: Ba tiểu thuyết (1992), cũng bao gồm các công trình đã công bố và mẹ tôi: Demonology (1992). Nhiều nhà phê bình phàn nàn rằng những tác phẩm sau này trở thành dư thừa và có thể dự đoán trước được, như Acker tiếp tục khám phá những điều cấm kỵ trong một thời trang tương tự. Cuốn tiểu thuyết mới nhất của cô, Pussy, King of Pirates, xuất bản năm 1996, cho thấy dấu hiệu của lợi ích mở rộng của Acker vì nó kết hợp hài hước, tưởng tượng nhẹ hơn và xem xét các văn
bản triết học phương Đông mà phần lớn là vắng mặt trong các tác phẩm trước đó của cô.


Công việc của Acker của đã được thừa nhận bởi một số nhà văn trẻ làm việc trong một phong cách thử nghiệm, bao gồm cả Stewart Home, Mark Amerika, Barry Graham, Anna Joy Springer, Tribe ca sĩ 8 và nhà văn Lynn Breedlove, Alexander Laurence, Tamil tiểu thuyết gia Charu Nivedita, Noah Cicero, Travis Jeppesen, và Salvador Plascencia. Kathleen Hanna Bikini Kill và Kim Gordon, người đồng sáng lập của Sonic Youth, cũng đã thừa nhận ảnh hưởng của mình.




Ba khối lượng của tiểu thuyết không đã được xuất bản và công bố kể từ cái chết của cô. Năm 2002 New York Đại học (NYU) tổ chức một triển lãm hồi cứu các tác phẩm của bà, [4] trong khi trong năm 2008 Viện Nghệ thuật đương đại London đã tổ chức một buổi tối của các bộ phim của cô [5] Gần đây (2007)
nhà xuất bản Amandla đã tái công bố các bài viết của Acker cho New Statesman từ 1989 để 1991
 "Chúng tôi không có một đầu mối những gì nó là nam hay nữ, hoặc nếu có giới trung gian. Nam và nữ có thể là các lĩnh vực mà chồng lên nhau thành các loại ái nam ái hoặc ham muốn tình dục khác nhau, nhưng vì chúng ta sống trong một thế giới gia trưởng, phương Tây chúng tôi có rất ít cơ hội khám phá những khả năng giới tính của mình

    "Các sinh viên đến lớp học của tôi rất chặt chẽ liên quan đến tất cả các cô gái đang rất quan tâm đến trong cơ thể của họ và quan hệ tình dục và niềm vui
. Tôi học được rất nhiều từ họ về việc làm thế nào để có niềm vui và cơ thể phụ nữ như thế nào mát. Một trong học sinh của tôi đã có một vòng tròn xuyên qua môi âm hộ của cô. Và cô ấy nói với tôi về việc khi  cưỡi trên một chiếc xe máy, các hạt nhỏ trên vòng tròn hoạt động như một vibrator, vì vậy tôi đã làm theo cô. Tôi đã đặt  2 vỏng tròn. Nó rất mát mẻ Tôi rất trầm tính so với các sinh viên của tôi, thực sự tôi đến từ một thế hệ mà bạn đã có máy tính và dị tính bối rối. Không ai nói với tôi rằng bạn có thể đi bộ xung quanh với một dây đeo-on với cực khoái .

    "Chúng ta hãy so sánh một cây bút chì vào âm đạo".

Thursday, February 7, 2013

Những lời của Đạo sư vĩ đại Patrul Rinpoche

Bậc Rishi Chân thât,Munindra , trời của những  loài vật
Đã đạt đễn con đường chân thật qua con đưởng chân thật
Và chỉ bày con đường chân thật và tuyệt hảo này cho người khác
Đấy không phải là lý do Ngài được biết đến như là bậc Rishi Chân thật sao ?

Thương thay cho con người trong thời đại cặn bã này
Cốt lõi lành mạnh của Tâm chân thật đã khô héo
Tư tưởng họ lệch lạc , lời nói họ khúc khuỷu
Họ làm lầm lạc những người khác một cách xảo quyệt
Ai có thể tin cậy họ đây ?

Than ôi thất vọng biết bao khi nhìn những chúng sanh của  thời đại suy đồi nầy
Than ôi ! ai có thể tin vào điều người ta nói
Đấy cũng như sống trong một xứ sở quỷ ma dữ tợn ăn thịt người
Hãy nghĩ về điều đó , và tự làm cho mình một đặc ân lơn lao

Trước đây không lâu, Thức của con đã lang thang một mình
Cuốn trôi theo nghiệp , nó mang lấy sự tái sinh bây giò